Академический Документы
Профессиональный Документы
Культура Документы
ú
c
ViӃt vӅ cuӝc đӡi và sӵ nghiӋp cӫa Xuân DiӋu trong vòng mӝt nghìn chӳ, quҧ là bҳt voi bӓ rӑ!
Hơn năm mươi tác phҭm, nӱa thӃ kӹ sáng tҥo, cҧ mӝt cuӝc đӡi phong phú, sӕng sôi nәi, chân
thành, thӫy chung rҩt mӵc vӟi đӡi.
(Không đӅ)
Năm 1935, Xuân DiӋu mӟi có thơ đăng ӣ báo Phong Hóa, nhưng anh đã sӟm trӣ thành chӫ
tưӟng cӫa phong trào "thơ mӟi" vӟi tӭ mӟi, cҧm xúc mӟi, ngôn tӯ mӟi, phong đӝ mӟi. "Xuân
DiӋu mӟi nhҩt trong các nhà thơ mӟi" (Hoài Thanh) vӟi nhӳng rung đӝng tinh vi trong tình cҧm,
trưӟc cuӝc đӡi, và trưӟc thiên nhiên tҥo vұt, nhưng lҥi mang trong tâm hӗn mӝt phҫn hương xưa
cӫa đҩt nưӟc, cho nên đưӧc thӃ hӋ đương thӡi và các thӃ hӋ nӕi tiӃp hoan nghênh, yêu mӃn,
"nhұp tâm". Thơ tình cӫa Xuân DiӋu là thơ tình, cӕ nhiên, nhưng thông qua tình yêu, tác giҧ
truyӅn cҧm xúc sâu thҷm vӅ cuӝc sӕng, vӅ đӡi ngưӡi. Bҩt cӭ bài thơ tình nào cӫa Xuân DiӋu
cũng mang theo nó âm hưӣng, cӝng hưӣng cӫa cuӝc đӡi. Đӑc xong mӝt bài thơ tình cӫa Xuân
DiӋu, ta thҩy yêu ngưӡi yêu cӫa ta đӃn thӃ, yêu tình yêu đӃn thӃ, yêu cuӝc đӡi đӃn thӃ. Thơ tình
cӫa Xuân DiӋu ngүm cho kӻ là bài ca sӵ sӕng, dҫn dҫn chúng ta hiӇu thҩu điӅu này. Xuân DiӋu
tӯng chӫ trương "thơ cӫa ngưӡi", đào sâu vào cái vӕn nhân bҧn cӫa con ngưӡi chӭ không phҧi đi
tìm cái lҥ thұm chí quái lҥ. Thơ có thӇ khai thác tiӅm thӭc như là mӝt phҫn vӕn cӫa con ngưӡi,
nhưng không thӇ nào lҩy tiӅm thӭc làm chӫ lưu trong cҧm xúc. Có mӝt nhà phê bình phân tích
khá sâu "niӅm khát khao giao cҧm vӟi đӡi" trong thơ Xuân DiӋu. Cũng chính vì thӃ mà Xuân
DiӋu đi vào cách mҥng (tӯ 1943) mӝt cách say sưa, hào hӭng, vì cách mҥng là "sӵ giao cҧm cӫa
hàng vҥn, hàng triӋu ngưӡi". Ngay nhӳng ngày đҫu cӫa Cách mҥng Tháng Tám, Xuân DiӋu đã
sáng tác hai bҧn trưӡng ca ca ngӧi cách mҥng, ca ngӧi nhân dân đӭng lên đәi đӡi, làm lҥi đҩt
nưӟc. "Ngӑn quӕc kǤ" và "Hӝi nghӏ non sông", hai tráng ca ҩy là "chӭng minh thư đӓ" cӫa Xuân
DiӋu đi vào cuӝc đӡi cách mҥng ròng rã 40 năm. Xuân DiӋu cũng đã làm thơ châm biӃm đҧ kích
bӑn "ViӋt cách", "ViӋt quӕc", phá rӕi. Có lҫn anh cҫm đҫu mӝt cuӝc biӇu tình "phҧn biӇu tình",
suýt bӏ bӑn chúng bҳt cóc (đӇ vӅ giam trong hҳc điӃm) nhưng anh đưӧc đӗng bào bҧo vӋ.
Rӗi anh "dҩn thân" như các bҥn đӗng nghiӋp khác vào hai cuӝc kháng chiӃn, trưӡng kǤ, sӕng
cuӝc đӡi gian lao, vҩt vҧ và oanh liӋt cӫa nhân dân khҳp các nҿo đưӡng đҩt nưӟc, ngày càng
thҩm sâu tình nghĩa đӗng bào, tình nhà, nӧ nưӟc:
Qua cuӝc sӕng chiӃn đҩu, anh khám phá lҥi mӝt chân lý, mӝt triӃt lý đơn giҧn mà biӃt bao sâu
sҳc:
... Chúng ta yêu sӵ sӕng bӅn dai, vĩnh viӉn, bao la!
Và tình quê hương cӫa anh - trên cơ sӣ lòng yêu nưӟc nӗng nàn - càng vӅ cuӕi đӡi càng thiӃt tha,
da diӃt.
(Tuy Phưӟc, tӍnh Bình Đӏnh, là quê ngoҥi cӫa Xuân DiӋu)
Và đây là tҩm lòng cӫa anh đӕi vӟi miӅn Nam yêu mӃn:
Cҩt tiӃng đáp "muôn năm" mӛi tiӃng gӑi cӫa sơn hà"
Nguӗn cҧm hӭng dӗi dào cӫa Xuân DiӋu chҧy liӅn mҥch trong nӛi niӅm "riêng-chung" mӝt cách
tròn đҫy, biӋn chӭng. TiӃp theo Thơ, Thơ, Gӱi hương cho gió, Trưӡng ca, Ngӑn Quӕc kǤ, Hӝi
nghӏ non sông là mӝt loҥt tұp thơ chan chӭa tình đӡi, ҩm hơi thӣ cӫa cuӝc sӕng, lҳng sâu tâm
hӗn: Dưӟi sao vàng, Sáng, Mҽ con, Ngôi sao, Riêng chung, Mũi Cà Mau vӟi Cҫm tay, Mӝt khӕi
hӗng, Hai đӧt sóng, Tôi giàu đôi mҳt, Hӗn tôi đôi cánh, Thanh ca. Trong di cҧo cӫa anh còn 400
bài thơ tình chưa đăng báo, chưa in sách. Xuân DiӋu còn tác giҧ cӫa Phҩn thông vàng, tұp truyӋn
ngҳn trӳ tình nәi tiӃng, văn rҩt thơ, cái chҩt thơ cӫa cuӝc đӡi.
Nhưng Xuân DiӋu không chӍ là "hoàng tӱ thơ", mà còn là mӝt nhà nghiên cӭu văn hӑc sâu sҳc,
mӝt nhà phê bình tinh tӃ, mӝt nhà lý luұn văn hӑc đӝc đáo. Bӝ sách dày hai tұp Các nhà thơ cә
điӇn ViӋt Nam là mӝt công trình đӗ sӝ vӅ truyӅn thӕng thơ ca nưӟc nhà. Có nhà lãnh đҥo đã nói:
"Mӝt mình Xuân DiӋu là cҧ mӝt viӋn văn hӑc". Nhӳng khám phá, nhӳng phân tích cӫa anh vӅ
các nhà thơ cә điӇn cũng đã trӣ thành nhӳng nhұn đӏnh "cә điӇn".
Xuân DiӋu rҩt ưu ái dìu dҳt các nhà thơ trҿ, xem các bài thơ đҫu tay cӫa anh em, phân tích vӅ tӭ,
vӅ lӡi, san sҿ kinh nghiӋm làm thơ rҩt tӍ mӍ, chu đáo. Cҧ mӝt thӃ hӋ nhà thơ như Nguyên Đӭc
Mұu, Hoàng Nhuұn Cҫm, v.v... đã gһp nơi Xuân DiӋu mӝt bұc đàn anh dày dһn tay nghӅ, mӝt
ngưӡi thҫy có con mҳt xanh biӃt phát hiӋn tài năng trҿ và biӃt khơi nguӗn sáng tҥo. Đһc biӋt,
Trҫn Đăng Khoa đưӧc Xuân DiӋu chăm sóc và giӟi thiӋu kӻ càng trong nưӟc và ngoài nưӟc.
Không phҧi ngүu nhiên mà ngày Xuân DiӋu qua đӡi, mӝt tiӇu đӝi nhà thơ trҿ đã xúc đӝng khiêng
linh cӱu cӫa nhà thơ, đưa ông vӅ nơi an nghӍ cuӕi cùng.
Xuân DiӋu đích thӵc là mӝt nhà văn hóa uyӇn bác, nhà thơ lӟn cӫa tình đӡi, cӫa tình đҩt nưӟc,
mӝt trong nhӳng nhà thơ hàng đҫu cӫa nưӟc ta ӣ thӃ kӹ hai mươi này. Công chúng văn hӑc ӣ
nhiӅu nưӟc cũng đã đưӧc thưӣng thӭc thơ anh qua nhӳng bҧn dӏch công phu cӫa nhӳng tҩm
gương tri kӹ.
1-4-1997
:
Cҧm xúc !
Làm thi sĩ, nghĩa là ru vӟi gió
Mơ theo trăng, và vơ vҭn cùng mây
ĐӇ linh hӗn ràng buӝc bӣi muôn dây
Hay chia sҿ bӣi trăm tình yêu mӃn
Yêu
Yêu là chӃt ӣ trong lòng mӝt ít
Vì mҩy khi yêu mà chҳc đưӧc yêu
Cho rҩt nhiӅu song nhұn chҷng bao nhiêu
Ngưӡi ta phө, hoһc thӡ ơ, chҷng biӃt